XtGem Forum catalog
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

  Đổ Thạch Sư


Phan_40

Mustafa giật mình ngẩn ra một hồi, chớp chớp mắt, gian nan phun ra mấy chữ: “Ta nhận thua.” Vincent hài lòng nhếch lên khóe môi, thả đối phương.

Bạch Tử Thạch gần như tại giây đầu tiên khi người chủ trì tuyên bố người thắng đã xông lên, kéo Vincent định đi tìm thầy thuốc, nhưng Mustafa gọi cậu lại: “Bạch.”

Bạch Tử Thạch quay đầu, nhìn thấy thú nhân kia mang sắc mặt tái nhợt nở một nụ cười thâm tình mà ấm áp: “Ta thích ngươi.” Vincent ngẩng đầu nhìn hắn, giá lạnh trong mắt gần như có thể đông chết người. Mustafa không để ý đến hắn: “Garcia là một thú nhân ưu tú, ngươi nhất định phải hạnh phúc.”

Bạch Tử Thạch giật mình ngốc lăng tại chỗ, Mustafa xuống đài thật lâu, cậu mới ngẩng đầu ngây ngốc nhìn Vincent: “Mustafa. . . Ta. . . có phải. . . ta nghe lầm rồi không?!”

Vincent đáp lại là không khoan dung lấp kín cái miệng cậu —— Không được để ta nghe thấy cái chữ ‘Mustafa’ này lần nào nữa!!

.

…………………..

Tay đao, chưởng đao là thế nè nè. Tay hóa thành đao cũng là thế này rồi chém xuống ==”

Chương 86 Không phải ăn chay

Sau khi cuộc so tài thi đấu của thanh niên kết thúc, Bạch Tử Thạch không còn gặp lại Mustafa nữa, nguyên nhân rất đơn giản, cậu bị Vincent cấm túc. Nói là cấm túc cũng không đúng lắm, vì Vincent không có đem cậu nhốt lại. Nhưng cậu quả thực chỉ có thể ở nhà không thể đi đâu khác.

“Vincent, ngô. . . Buông ra! Không được! A. . .” Hai tay níu lấy đầu thú nhân, muốn đẩy cái đầu đang chôn trước ngực cậu liếm mút ra, nhưng chút lực đạo này của cậu đối với Vincent mà nói chỉ giống như gãi ngứa, những ngón tay mảnh dẻ tinh tế của á thú nhân đan xen vào trong tóc, thỉnh thoảng chạm vào da đầu, chẳng những không làm hắn cảm thấy đau đớn, ngược lại còn khiến lòng hắn ngứa ngáy. Đầu lưỡi thật dày quấn lấy một trái nho nhỏ, liếm láp ma sát, làm Bạch Tử Thạch thở dốc không ngừng.

Đây đã là ngày thứ ba bọn họ ngốc ở nhà, sau khi cuộc thi đấu chấm dứt, Vincent bị Chrollo gọi qua cả ngày, đến lúc về cả người với mặt mũi đều dễ chịu hơn nhiều. Bạch Tử Thạch nghe hắn nói yêu cầu của hắn là mười bộ lạc và Á Thành mở một cuộc họp để liên minh, nội dung cụ thể của buổi họp thì Vincent không nói. Bạch Tử Thạch cũng hiểu, mấy chuyện đại sự liên quan đến bộ lạc thế này, thì dù người nhà cũng phải giữ bí mật. Bất quá, xem ra hình như kết quả cũng không tệ lắm.

Năng lực khôi phục của thú nhân rất mạnh, vết thương ngày thi đấu hôm đó bị Mustafa cào đến hôm nay đã mơ hồ khép miệng, nửa thân trên của Vincent, băng gạc trắng tinh quấn trên thân thể mạnh mẽ của hắn, vì dục vọng dâng lên mà mồ hôi rải rác trên cơ thể hắn, khiến cả người hắn giống như một pho tượng điêu khắc nam thần thời La Mã cổ đại vậy tràn đầy sức mạnh và mỹ lệ.

Mustafa bày tỏ đã làm khơi dậy những nhân tố xấu xa mà bình thường Vincent che giấu, vì Bạch Tử Thạch không thích tình dục trần trụi lộ liễu, nên Vincent vô cùng chú ý phương diện này, chứ thực tế thì Bác Nhã đối với cái chuyện làm tình, phát tiết tình dục này cũng không kiêng kỵ, sinh sôi nảy nở là một chuyện thiêng liêng, mấy chuyện đó giữa hai người bầu bạn còn có thể xem như thứ để khoe khoang bản thân, đương nhiên sẽ không nói ra quá trắng trợn.

Vincent đau khổ đè nén dục hỏa dưới đáy lòng, thân thể Bạch Tử Thạch quá mức nhỏ yếu là một vấn đề, cậu ấy không thích cái đề tài này cũng là một vấn đề, nhưng hiện giờ, mượn cớ chuyện Mustafa, cái dục hỏa này nó bộc phát ra, hắn cũng không thể áp chế nổi.

Kéo tay Bạch Tử Thạch nắm lấy vũ khí hạng nặng của mình vận động, tay còn lại của Vincent thì linh hoạt ma sát trên da thịt mịn màng nhẵn bóng xúc cảm cực tốt của người yêu, môi lưỡi cũng không nhàn rỗi, hưởng thụ cơ thể trắng nõn của người yêu. Phía sau của Bạch Tử Thạch bị kem bôi trơn làm mềm hóa ẩm ướt một mảnh, thú nhân vừa rồi đã dùng ngón tay tùy ý trêu đùa nơi đó, tìm được một điểm trí mệnh ở phía sau của nam nhân, xấu xa đổi góc độ đổi phương thức kích thích điểm đó, cho đến khi mắt Bạch Tử Thạch ướt sũng nước cầu xin mới bỏ qua cho cậu.

“Ân ha. . . ngô. . .” Bộ vị trọng điểm bị những ngón tay thô ráp của thú nhân nắm lấy không ngừng ma sát, những chỗ nhạy cảm trên cơ thể cũng bị môi lưỡi Vincent bao vây khiêu khích, vũ khí hạng nặng trong tay vừa nhiệt vừa cứng, vừa nóng hừng hực. Cảm giác run rẩy như điện giật dâng trào toàn thân Bạch Tử Thạch, cậu bất giác giãy dụa thân thể, cố thoát khỏi tình cảnh này, mu bàn chân trắng như tuyết cong lên, những ngón chân mảnh dẻ cũng bất giác cuộn lại, cậu thất thần thở hổn hển, những âm thanh tình sắc ái muội quanh quẩn bên tai cậu, làm Bạch Tử Thạch bối rối nâng một tay lên cắn chặt, chỉ cho phép bản thân phát ra những tiếng hừ khe khẽ, mái tóc đen ẩm ướt của cậu xõa trên gối, đôi mắt đen nhánh bị nước mắt sinh lý nhuộm lên một mảnh ướt át, khóe mắt chân mày đều tản ra một loại phong tình hàm chứa sắc dục.

Mỗi khi Vincent nhìn vào cặp mắt mềm mại nhẵn nhụi kia, lại cảm thấy trong lòng có một mảnh lửa nóng, gợn lên một nụ cười, cố ý đem hai tay Bạch Tử Thạch kéo lên đỉnh đầu, tiếng rên rỉ khàn khàn êm tai đến cực điểm dễ dàng tuôn ra. Vincent nheo mắt, hưởng thụ đôi môi Bạch Tử Thạch, cùng cậu môi lưỡi giao triền, dùng đỉnh vũ khí hạng nặng của mình ma sát bụng dưới Bạch Tử Thạch.

Thú nhân nhìn xuống người yêu đang đắm chìm trong dục vọng, cả người Bạch bị bao phủ dưới thân thể hắn, lộ ra vẻ yếu đuối và nhỏ xinh, loại cảm giác hoàn toàn nắm giữ đối phương này khiến tâm tình của Vincent rất thoải mái, hắn hy vọng một ngày nào đó, mình có thể trở thành một người bạn lữ cường đại để Bạch toàn tâm toàn ý dựa vào.

Ngón tay cầm bộ vị trọng điểm của đối phương tăng nhanh tốc độ, kích thích mãnh liệt làm Bạch ưỡn đầu phát ra tiếng rên rỉ cao giọng không thể ức chế, ngay tại lúc cậu sắp bộc phát, thì Vincent xấu xa lại dùng sức nắm lấy, phát tiết không được Bạch Tử Thạch bất mãn trừng mắt Vincent.

Thú nhân cười khàn khàn trầm thấp: “Phát tiết quá nhiều không tốt cho thân thể ngươi.”

Cút *** ngươi đi! Ngươi cũng biết phát tiết quá nhiều không tốt cho thân thể, vậy ngươi khiêu khích ta làm gì! Ngay lúc sắp bộc phát bị người ta chặn lại, là một nam nhân ai cũng không nhịn được, Bạch Tử Thạch tức đến mức muốn xông lên cắn Vincent một phát. Chống lại tầm mắt muốn ăn thịt người, thú nhân vẫn rất bình tĩnh, đem dây áo trên y phục của Bạch Tử Thạch rút ra, dây vải mềm mại dưới động tác linh hoạt của Vincent cột lên tiểu huynh đệ đầy tinh thần của Bạch, từ trên xuống dưới không bỏ qua bất kỳ vị trí nào, cuối cùng còn thắt một cái nơ con bướm đáng yêu, tiểu huynh đệ tinh thần bây giờ giống như một cái kén tằm nhỏ.

“Thế này tốt hơn rồi.”

“Vincent, ngươi cái đồ. . . Ngô! Ngô!!” Không đợi Bạch Tử Thạch mắng xong, môi lưỡi Vincent đã quấn lấy, chỉ một lát Bạch Tử Thạch đã bị cái tên thú nhân cực kỳ có thiên phú ở phương diện da thịt này khiêu khích cho đầu óc mơ màng, chỉ có thể theo tiết tấu của đối phương lên lên xuống xuống.

Thân thể bị Vincent lật một cái, tấm lưng trần dán vào lồng ngực nóng rực của Vincent, một tay Vincent giữ chặt hai tay của Bạch Tử Thạch, tay kia mò tới cái mông vểnh của tiểu á thú nhân quyến luyến xoa nắn không ngừng, thỉnh thoảng còn đụng chạm vào cái cửa động bí ẩn kia.

Từng giọt mồ hôi lớn theo trán của Vincent rơi xuống, hắn có dục vọng mãnh liệt, muốn tiến vào cái chỗ vừa nóng vừa ẩm ướt nào đó, nhưng hắn vẫn nhớ kỹ dặn dò của mật y, da thịt Bạch non mịn quá mức, chỗ đó cũng cực kỳ non mềm, rất dễ bị thương. Dược liệu và thuốc tắm phối hợp lại, cũng phải mấy năm mới có thể.

Một tia vội vàng xao động thoáng lóe lên trong mắt hắn, thú nhân gian nan nhẫn nhịn, hô hấp dồn dập, hai tay ra sức xoa nắn cái mông vểnh mềm mại của tiểu á thú nhân, dốc sức tách ra khe mông, vũ khí hạng nặng với sức bền bỉ kinh người thử dò xét ma sát cửa động, lập tức cảm thấy thân thể người dưới thân căng thẳng: “Không được!”

Trấn an hôn hôn lưng Bạch Tử Thạch, lời nói Vincent dồn dập mà ẩn nhẫn: “Ta biết, Bạch, ta biết. . .”

Dịch chuyển vũ khí hạng nặng ra khỏi vị trí nào đó, Bạch Tử Thạch vừa thở dài một hơi, liền cảm thấy đối phương đột nhiên tách mạnh hai cánh mông mình ra, cây gậy cứng rắn nóng rực như lửa chen vào giữa hai mông, bắt đầu nhanh chóng và kịch liệt ma sát chuyển động, bên tai là hô hấp nóng hầm hập của thú nhân, giọng nói khàn khàn: “Bạch. . . Bạch. . . Ngươi là của ta! Là của ta! . . . Bạch!”

Tiếng gọi mãi không dứt rót thẳng vào đáy lòng Bạch Tử Thạch, nóng bỏng một mảnh lòng, điểm nhô lên trước ngực bỗng nhiên bị kẹp lấy, tùy ý đùa bỡn, Bạch Tử Thạch ngửa đầu hét to một tiếng: “A ——! Vincent. . . Vincent!”

Vài tiếng hét đứt đoạn mà cấp bách dường như càng làm người phía sau ma sát càng mãnh liệt hơn, trong lúc bất tri bất giác hai bàn tay một lớn một nhỏ lại đan xen mười ngón vào nhau, đột nhiên cơ thể thú nhân nháy mắt căng thẳng, vận động mãnh liệt đến mức như có thể nghe thấy tiếng giường gào thét: “Bạch. . . Chúng ta cùng nhau!”

Tình sự nóng bỏng kết thúc trong tiếng ngâm nga sảng khoái của thú nhân. Bạch Tử Thạch cực kỳ mệt mỏi được Vincent cẩn thận ôm vào lòng, cẩn thận tẩy rửa qua, chỉ kịp cho đối phương một ánh mắt ‘chờ đó’, liền nặng nề chìm vào giấc mộng.

Một giấc này ngủ nguyên mất một ngày, đến lúc cậu tỉnh dậy, nhìn thấy trên người mình rải rác vết hôn xanh tím, nghĩ đến tên hỗn đản kia tùy ý đùa bỡn cả người mình, miệng và tay đều không bỏ qua, đùi cũng bị ma sát sưng đỏ một mảng, còn nữa! Đưa tay sờ sờ khe mông của mình, Bạch Tử Thạch nhe răng trong lòng hận không thể đem Vincent chém thành mấy khúc!

Đồ nhỏ mọn! Không phải là Mustafa thổ lộ thôi sao?! Cậu với Mustafa cũng chẳng có cái gì!

Nghĩ tới cảnh ngộ ba ngày nay của mình, Bạch Tử Thạch tức mà không có chỗ phát tiết. Thế nên, Vincent phát hiện, Bạch Tử Thạch không để ý tới hắn, bất kể hắn nói gì, đối phương cũng đem hắn trở thành không khí không thèm nhìn. Biết là mình làm hơi quá đáng, thú nhân buồn rầu cau mày suy nghĩ phương pháp làm tan băng, thậm chí không tiếc bỏ xuống thể diện xin a ba giúp đỡ.

Làm như vậy. . . thật sự có hiệu quả sao? Vincent chần chừ liếc bạn lữ một cái, Bạch Tử Thạch chuyên tâm xem sách trong tay, ngay cả cái dư quang cũng lười cho hắn. Lòng Vincent một trận không phải tư vị, thôi, cứ thử trước rồi nói! Đi tới bên cạnh Bạch Tử Thạch, thú nhân cao lớn bỗng nhiên biến thành thú hình, sinh vật màu đen cao quý mỹ lệ giương cặp mắt kim sắc nhìn chằm chằm bạn lữ, thoạt nhìn đáng thương hề hề: “Bạch, xin lỗi. Ta sai rồi.”

Bạch Tử Thạch nhìn sinh vật hoa lệ xinh đẹp trước mắt, yêu thích trong lòng lập tức vọt lên, cậu còn nhớ rõ lớp lông mềm mại bông xù của Vincent, và cảm giác vững chãi khi bay lên. Mà cái sinh vật xưa nay luôn cao quý cường đại lại đang ngoan ngoãn nằm úp sấp bên chân cậu, cặp mắt kim sắc khẩn cầu nhìn mình. Cái đuôi to mềm mại như nhung dè dặt chọt chọt tay mình, quét qua quét lại hai cái, giống như đang làm nũng vậy.

Bạch Tử Thạch cảm giác mình có chút không nhịn được, cậu bất an dịch dịch thân thể. Vincent tức khắc thấy ánh bình minh, cái đuôi cẩn thận quét quét tay đối phương lần nữa, lăn một cái, dã thú to lớn đem bụng mình lộ ra, sinh vật toàn thân đen tuyền nhưng trên bụng lại có một mảnh lông trắng như tuyết bông xù, thoạt nhìn xúc cảm rất tốt.

Đối với một cái thú nhân cao ngạo mà nói, bày ra bộ dạng yếu thế thế này đã là khó có được, Bạch Tử Thạch tâm ngứa ngáy nhìn đám lông mềm mại tuyết trắng kia, khuôn mặt sa sầm cuối cùng cũng dịu lại, nhịn không được vươn tay xoa lên đoàn tuyết trắng kia: “Không có lần sau!” Lời nói nghiêm khắc phối với động tác vội vàng vươn tay xoa bụng, làm trong cặp mắt sinh vật to lớn lóe lên ánh cười sủng nịnh.

Đến đây, Bạch lần đầu tiên đơn phương chiến tranh lạnh hoàn toàn bại dưới thú hình của Vincent!

Thời gian trôi nhanh, Bạch Tử Thạch đã tới Bác Nhã gần bốn năm, vì thành tích ưu tú và nhờ sách vở trong thư viện mà chỉ có cấp lớp cao mới được xem, cậu nhảy hai cấp trở thành sinh viên tốt nghiệp năm 6 của đổ thạch viện, thời gian trôi qua yên ả và phong phú.

Mà hôm nay, một người thú nhân cao lớn tuấn mỹ có chút giống Vincent dẫn theo một á thú nhân tóc đỏ rực bước chân vào phủ thành chủ Á Thành.

Chương 87 Sousa Karen Garcia

“Nhã Gia dọc đường cũng vất vả rồi, hay là đi nghỉ trước đi.” Giọng nói Sousa rất ôn hòa, mang theo một chút tôn trọng đúng mực, Kỳ Á nhướn mày, không có ý kiến gì đi theo á thú nhân dẫn đường.

Sousa nhìn bóng lưng Kỳ Á biến mất trên hành lang, mới sửa sang lại y phục, sải những bước chân trầm ổn đi về phía thư phòng. Đi tới trước thư phòng, lễ phép gõ hai cái rồi trực tiếp đẩy cửa tiến vào. Bên này Chrollo còn chưa kịp nói ‘vào đi’ bên kia cửa đã mở ra, nhất thời tức giận ngẩng đầu: “Vẫn y cái tính cũ!”

Sousa lơ đễnh nhún nhún vai, tùy tiện tìm một chỗ ngồi xuống: “Tính ta vẫn luôn thế mà, a tỷ cũng không phải không biết.”

Chrollo xoa xoa chân mày, giọng điệu mang chút ý cười: “Bốn năm, rốt cuộc cũng trở về.” Sousa cũng cởi bỏ vẻ bất cần đời ngày thường, cười ôn hòa: “Ta cũng rất nhớ a ba, a cha và ngươi.”

“Vincent thì sao?” Nét mặt Chrollo đạm xuống, nhàn nhạt hỏi, Vincent trầm mặc ngồi ở ghế salon bên cạnh, bị nhắc tới tên cũng chả có phản ứng gì. Nét mặt Sousa bỗng nhiên lãnh đạm, xoay đầu sang chỗ khác: “A tỷ cũng không phải không biết tình trạng gì mà.” Huống chi, ta trở về mà hắn ngay cả một câu cũng không nói, ai thèm nhớ hắn chứ!

Vincent thở dài một hơi trong lòng, Sousa lớn hơn hắn bốn tuổi, là huynh trưởng. Lúc nhỏ, còn nhớ Sousa rất yêu quý bảo vệ mình, rất ra dáng anh trai tốt, không biết bắt đầu từ lúc nào, hắn lại thay đổi, cứ chĩa mũi nhọn vào mình, thích bới móc. Bản thân mình thì tính cách lãnh đạm không có cách nào tìm được căn nguyên, tình cảm hai huynh đệ cứ thế tự dưng trở nên lạnh nhạt.

Nhưng, bốn năm không gặp, Vincent không thể không thừa nhận mình vẫn có chút nhớ Sousa, nhớ tới cảnh hai người hòa thuận lúc nhỏ, Vincent dịu lại nét mặt: “Hoan nghênh trở về, Sousa.”

Sousa hất đầu ‘vụt’ một phát, sau đó lại ‘vụt’ một phát quay lại, há mồm hình như muốn nói gì đó, rồi lại gượng gạo chuyển đề tài: “Vừa về đã nghe nói ngươi có bạn lữ?”

“Uh.” Nhắc tới Bạch Tử Thạch, ngay cả ánh mắt Vincent cũng nhu hòa, khóe miệng cũng giương lên cao hơn, Sousa nhìn mà kinh ngạc, tính cách tên băng sơn đệ đệ này của hắn không ai hiểu rõ bằng hắn! Tên nhóc này nhất định rất thích á thú nhân kia!

Nghĩ vậy, đáy lòng Sousa thầm thoái mái, khó có được hòa nhã với Vincent: “Vậy thì tốt, vậy thì tốt, nhất định phải đối xử tốt với người ta đấy!”

Lời này vừa nói ra, ngay cả Chrollo cũng dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn hắn, nhưng hiện giờ tâm tình của Sousa rất rốt, chẳng thèm để ý, quan tâm bạn lữ tương lai của đệ đệ một tý thì sao hả? Chứng minh ta là một ca ca tốt a!

“A tỷ, ta còn có việc, đi trước nhá.” Hiện giờ Sousa nhận được một tin tức tốt thế này, nhớ tới cái người mà mình vẫn luôn nhớ nhung, lập tức ngồi không yên, đứng dậy muốn chuồn đi, ngay cả lưu hắn lại ăn Chrollo cũng chẳng kịp nói, lúc đi tới cửa, Sousa bỗng xoay người lại, “A tỷ, còn 20 ngày nữa là 30 tháng 12 đấy.” Chrollo nhớ tới món đồ bị khóa lại kia, nét mặt ngưng trọng không ít, hắn gật đầu, Sousa không chút áp lực nào rời đi.

Allan gần đây tâm tình không tệ, tuần này, tròn 11 á thú nhân bày tỏ tình cảm với hắn! Mặc dù hắn không có ý tứ gì với bọn họ, nhưng nó chẳng hề ảnh hưởng gì tới kẻ nào đó tự kỷ với mị lực của bản thân. Nhàn nhã cầm lấy một thanh thịt khô, Allan bật máy hiện ảnh lên, ngô ~~ hôm nay có chương trình biểu diễn của Berisha mà hắn thích nhất.

Đắm chìm trong màn biểu diễn của á thú nhân Allan hoàn toàn không nghe thấy tiếng chìa khóa mở cửa, có lẽ hắn nghe thấy cũng chẳng để ý, người có chìa khóa nhà hắn còn có a ba a cha mà. Cũng chính vì thế mà sau đó hắn hối hận không thôi.

Khi Sousa với mái tóc màu xám tro đứng trước mặt Allan, vẻ mặt thú nhân y như gặp quỷ, nhảy dựng lên hét lớn: “Sao ngươi lại ở đây!”

Tâm tình tốt của Sousa nhất thời bị ngữ khí ghét bỏ của Allan đập tan, hắn nhướn mày, gương mặt tuấn mỹ giống như Vincent nhưng có thêm vài phần yêu dị lộ ra chút không vui: “Sao vậy? Không thích nhìn thấy ta hả?”

“Ách. . . cũng không phải.” Allan hồi phục tâm tình, vẻ mặt lúng túng nói, kỳ thực, vẫn có chút nhớ nhung, nhưng đương nhiên Allan tuyệt đối sẽ không thừa nhận mình nhớ cái tên quỷ đáng ghét này! Sousa đường hoàng ngồi xuống, tầm mắt chạm đến á thú nhân phong tình vạn chủng trên máy hiện ảnh, thì con ngươi xám bạc lập tức tối sầm, ánh mắt nguy hiểm bắn ra, trực tiếp trào phúng: “Thế nào? Vincent có bạn lữ, đau lòng đến mức loại mặt hàng này cũng để ý đến sao?”

Thần tượng trong lòng bị giễu cợt như vậy, Allan tức khắc nổi giận: “Berisha là nghệ sĩ giỏi nhất! Cũng là người ta thích nhất!” Với lại, chuyện này thì liên quan gì đến chuyện Vincent và Bạch?

Thích nhất?! Sousa cắn chặt môi, đột nhiên đứng dậy tới gần Allan, động tác cực nhanh đem người đè lên ghế salon, hai tay túm lấy cổ tay đối phương ghim trên đỉnh đầu, chân ngăn chặn hai chân Allan: “Ta có điểm nào không tốt? Hử? Allan thân ái?” Hơi thở nóng ẩm phun trên mặt Allan, nhìn dung nhan yêu dị của Sousa gần trong gang tấc, Allan nuốt nước miếng, thử giãy dụa ra, không ngờ rằng vẫn chẳng nhúc nhích được tý nào, Sousa cười lạnh: “Ngươi cho rằng ta bốn năm sau vẫn còn là ta của bốn năm trước hả?”

Allan cười gượng: “Nga, mạnh lên rồi, chúc mừng ngươi nha.”

Sousa nhìn Allan bị đè dưới thân không thể phản kháng, tâm tình cuối cùng cũng dịu đi đôi chút, thậm chí hắn còn nhàn nhã dùng mũi cọ cọ đối phương, lơ đãng nói: “Vincent đã có bạn lữ, ngươi và hắn đã không còn khả năng rồi. Allan. . . những á thú nhân kia đều không xứng với ngươi, chỉ có ta, mới có thể đứng bên cạnh ngươi.”

Cái gì không còn khả năng? Allan nghi hoặc nhìn vẻ chấp nhất lóe lên trong mắt Sousa, bỗng nghĩ đến một khả năng, không dám tin: “Ta hỏi này, trước đây ngươi cứ gây chuyện, không phải vì cho rằng ta thích Vincent đấy chứ?” Sousa nhớ tới cảnh lần đó Allan uống rượu say rồi không ngừng gọi tên Vincent, trong lòng liền không nén nổi phiền não: “Chẳng lẽ không đúng?”

“Ngươi điên sao? Ta thích Vincent?! Thật tức cười!” Allan quả thực cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, Vincent thường xuyên bị Sousa hỉ nộ thất thường tìm đến gây chuyện, cũng là bởi vì điều này sao? Allan lắc đầu lia lịa, dở khóc dở cười: “Sousa, ngươi bỏ cuộc đi. Ta thích là á thú nhân!”

Sắc mặt Sousa trầm xuống, rồi dường như nghĩ tới gì đó, chân mày hắn giãn ra, sung sướng nói: “Allan, bốn năm nay, ta nghe được một câu nói, cảm thấy phi thường có lý. Muốn biết là nói gì không?”

Bản mặt ung dung của đối phương làm Allan có chút bất an, giọng nói hắn lạnh ngắt: “Không muốn biết.”

Sousa đột nhiên gia tăng lực độ đè nặng hắn, rồi rút thắt lưng của mình ra vừa nhanh chóng vừa chắc chắn trói hai tay hắn lại, một tay đè chặt, thân mật hôn hôn sống mũi hắn, mỉm cười: “Nhưng mà ta muốn nói cho ngươi, câu đó chính là —- yêu, có đôi khi là làm ra được.”

Allan lập tức kinh hãi, song lúc này giãy giụa cũng đã muộn rồi, y phục bị Sousa dễ dàng xé toạc, phần thân trên tráng kiện lõa lồ trong không khí, Allan giãy dụa kịch liệt, nhưng lại bị Sousa chiếm giữ ưu thế áp chế gắt gao, môi bị bắt giữ, tinh tế nhấm nháp, da thịt trần trụi cũng bị ra sức vuốt ve, Sousa hôn dọc theo cổ Allan xuống, sau đó dừng ở một điểm hồng sậm nho nhỏ nhô lên.

“Nha —— thật xin lỗi!” Ngay lúc Sousa muốn tiến thêm một bước, thì một tiếng hô kinh hoảng đột nhiên vọng đến từ cửa ngăn hắn lại, lập tức ngẩng đầu, Allan liền thừa cơ hội này bất ngờ hất văng Sousa xuống đất, gỡ tay bị trói ra, căm tức nhìn Sousa.

Sousa thản nhiên từ dưới đất đứng lên, ưu nhã vỗ vỗ bụi đất không tồn tại trên người, tiếc nuối nói: “Thật là đáng tiếc.”

“Thúi vãi!” Allan bật ra câu chửi. Sousa lơ đi.

Bạch Tử Thạch ôm Miêu Ô thú lúng túng đứng, nhìn Allan, lại nhìn Sousa: “À ừm. . . Ta tới đem cái này giao cho Allan.” Giơ giơ cái thứ lông lông mập mạp mềm bông bông lên, Bạch Tử Thạch nói, Miêu Ô thú vốn là được Vincent mua lại từ tay Allan ba năm trước rồi tặng cho cậu, nhưng cho tới nay những lúc Bạch Tử Thạch khá bận thì vẫn nhờ Allan chăm sóc hộ Miêu Ô thú. Gần đây cậu lại bận chuẩn bị cho một cuộc sát hạch nhỏ, căn bản không rảnh lúc nào để chăm sóc cái vật nhỏ yêu kiều này, thế nên mới định đem Miêu Ô thú sang đây, không ngờ cửa nhà Allan không đóng, vừa vặn làm cậu đụng phải cảnh này.

Bất quá, đây hình như là thú nhân. . . đi? Bạch Tử Thạch chớp chớp mắt, Sousa liếc nhìn cậu một cái, “Ngươi là?”

Nhìn Allan, Bạch do dự tự giới thiệu mình: “Ta là Bạch Tử Thạch, xin chào.”

Bạch Tử Thạch? Bạn lữ của Vincent? Thân phận này của cậu làm cho Sousa lộ ra một nụ cười hiếm có với cậu: “Sousa Karen Garcia, ca ca Vincent, chào người.” Bạch Tử Thạch kinh ngạc, đây chính là ca ca Vincent cái người vẫn luôn ở bên ngoài sao!

Sousa sửa sang lại quần áo một chút: “Ta đi trước.” Lại quay đầu về phía Allan, “Ngày mai ta quay lại.”

Allan nhe răng: “Vĩnh viễn đừng nữa tới!” Sousa nhướn nhướn mày, không nói gì, rời đi.

Mặc dù Allan nói không thích Vincent làm Sousa yên tâm hơn chút, lại nhớ đến mấy năm nay chưa từng hòa nhã với Vincent, hắn cũng có chút khó xử và hối hận, thế nhưng, mỗi khi nhìn thấy Allan và Vincent thân mật như vậy, đối với mình thì trừng mắt lạnh lùng, Sousa lại không kìm nổi bản thân.

Nhưng, đây cùng chuyện thi đấu hôm 30 tháng 12 là hai chuyện khác nhau, bất kể thế nào, nhất định phải giành được bản bút ký của tổ tiên! Sousa nghiêm mặt, suy tính đối sách. Bạch Tử Thạch kia, hình như còn chưa tốt nghiệp?

Chương 88 Tranh luận danh hiệu ‘đổ thạch sư’

Bút ký của tổ tiên là do tự tay Oliver David trước khi qua đời khóa lại trong kho bảo hiểm của Á Thành, tổng cộng có sáu bản, trên mỗi bản bút ký đều có một mốc niên đại. Trong di ngôn của Oliver có nói rằng: những bản bút ký này lưu lại cho mỗi đời thành chủ của Á Thành, thành chủ chấp chính có thể ở mốc niên đại ghi rõ trên bản bút ký mở những bút ký đó ra. Trừ thành chủ ra không ai biết trên những bản bút ký đó viết cái gì, nhưng mỗi đời thành chủ mở bản bút ký ra xong đều đem nội dung bản bút ký liệt vào cơ mật tối cao của Á Thành. Từ khi Oliver qua đời đến nay đã qua 701 năm, tổng cộng Á Thành đã có bảy vị thành chủ, thành chủ đời thứ nhất chính là bản thân Oliver, đời thứ bảy chính là Chrollo Karen Garcia hiện giờ. Karen là họ của bạn lữ Oliver, con của bọn họ – á thú nhân Field Karen kế thừa sự nghiệp của a cha, Oliver đặt tên cho cháu là Bill Karen Cindy, bạn lữ của hắn đã từng khuyên hắn lấy họ của mình làm tên đệm cho bọn nhỏ, nhưng Oliver cự tuyệt. Từ đó, gia tộc Karen ra đời. Ngày mà mỗi đời thành chủ trở thành thành chủ sẽ bỏ đi họ của cha mình, chỉ kế thừa họ Karen.

Oliver người này có rất nhiều cố sự truyền kỳ, một lời đồn truyền kỳ nhất nói rằng hắn được pháp tắc ban cho một loại sức mạnh, có thể biết trước tương lai. Điểm này chưa từng có ai có thể chứng thực, là một truyền thuyết lưu truyền đến tận nay. Mọi người đều xem nó như một chứng cứ của việc những á thú nhân thời đó quá mức tôn sùng hắn mà đem hắn thần hóa. Sự thật rốt cuộc như thế nào, năm tháng như thoi đưa, cũng không có cách nào kiểm chứng.

Sáu bản bút ký là trọng điểm dặn dò trong di ngôn của Oliver, mỗi thành chủ đều rất coi trọng ——– nhất là bản cuối cùng. Bản bút ký này so với năm bản trước mà nói, rất đặc biệt. Oliver dặn rằng bản bút ký này là lưu lại cho thú nhân dòng họ Karen đời này, mà thành chủ chỉ có quyền thăm dò. Hắn nói, nếu như đến công lập năm 850, nhà Karen có nhiều hơn một thú nhân, thì trong nội bộ gia tộc phải tiến hành một trận thi đấu đổ thạch, các thú nhân phải đi ra ngoài tìm kiếm đổ thạch sư phù hợp với tâm ý mình, thành tích của những á thú nhân này sẽ đại biểu cho thú nhân.

Năm nay là công lập năm 849, ngày 30 tháng 12 chính là ngày cuối cùng của năm nay. Ngay từ bốn năm trước, Chrollo đã đem chuyện này nói cho Sousa và Vincent. Thân là người nhà Karen, hai huynh đệ hiểu biết chuyện tình về tổ tiên cực kỳ tường tận, cũng chính vì thế, nên cực kỳ sùng bái, đối với bản bút ký lưu lại riêng cho thú nhân này đều quyết chí muốn giành được. Hai huynh đệ xuất phát từ Á Thành, đi mọi nơi tìm kiếm, tìm người có thể giúp mình đạt được thắng lợi. Trước khi đi, tổ a yêu cũng chính là thành chủ đời trước nói với bọn họ một câu — ‘đến chỗ thật xa mà tìm kiếm’ — khiến hai người bọn họ bỏ chủ ý đến tổng công hội đổ thạch sư quê hương của phỉ thúy tuyển chọn người. Đây là một câu chỉ điểm duy nhất có liên quan đến bản bút ký cuối cùng được ghi trên bản bút ký thứ năm.

Vincent ở Maca thành tìm được Bạch Tử Thạch, còn Sousa ở thành lân cận Maca thành tìm được Kỳ Á Ba Nã Nạp. Kỳ Á 58 tuổi là thiên tài nổi danh trong công hội đổ thạch sư, đi theo sư phụ là đổ thạch sư cấp 8 Linton, bốn năm trôi qua, Kỳ Á mới trở thành đổ thạch sư cấp 1 đã nhảy hai cấp, trở thành đổ thạch sư cấp 4, bốn năm liền nhảy ba cấp thành tích khủng bố khiến người ta phải ghé mắt.

Vincent bình thản nhìn tư liệu về Kỳ Á, không hề lo lắng lắm, Bạch Tử Thạch tựa vào trên vai hắn nhìn vẻ mặt không lo lắng gì của người yêu, khẽ cười hỏi: “Không lo lắng sao? Cái đổ thạch sư gọi là Kỳ Á Ba Nã Nạp này rất mạnh.”

Vincent vươn tay xoa xoa tóc cậu, cười nhạt: “Ta có lòng tin đối với ngươi.” Một câu nói này ngược lại lại làm Bạch Tử Thạch có chút ngượng ngùng.

Không chỉ Vincent thu thập thông tin của đối thủ, Sousa cũng làm thế, nhìn một chuỗi các chiến tích huy hoàng của Bạch Tử Thạch trên tư liệu. Sousa nhíu mày, cường địch! Đây là ấn tượng đầu tiên của hắn, Kỳ Á là thiên tài hiếm có trong giới đổ thạch, cũng phải ở tuổi 58 mới thăng lên cấp 10 trở thành đổ thạch sư cấp 1. Đừng xem đổ thạch sư học đồ thăng cấp cần tích phân ít hơn nhiều so với đổ thạch sư, nhưng thời gian từ học đồ thăng lên đổ thạch sư chính thức mới là quá trình dài dằng dặc, đổ thạch là một quá trình tích lũy kinh nghiệm, học đồ chính là đứng ở cái giai đoạn cơ bản này. Kỳ Á từ học đồ cấp 1 lên cấp 10 tốn tròn 28 năm, đã là tốc độ nhanh hiếm thấy, cảm xúc nhạy cảm với đổ thạch của hắn cũng giúp hắn nhanh chóng thăng cấp sau khi thành đổ thạch sư chính thức, cho dù chuyện đổ thạch sư cấp thấp thăng cấp là tiến độ thăng cấp nhanh nhất trong đời mỗi đổ thạch sư, nhưng nhảy ba cấp cũng là một tiến bộ không tồi.


Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16
Phan_17
Phan_18
Phan_19
Phan_20
Phan_21
Phan_22
Phan_23
Phan_24
Phan_25
Phan_26
Phan_27
Phan_28
Phan_29
Phan_30
Phan_31
Phan_32
Phan_33
Phan_34
Phan_35
Phan_36
Phan_37
Phan_38
Phan_39
Phan_41
Phan_42
Phan_43
Phan_44
Phan_45
Phan_46
Phan_47
Phan_48 end
Phan_gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .